Cuộc chiến chống dịch Covid-19 kéo dài đã được hơn 3 tháng rồi.Tình hình hiện giờ cũng chưa được cải thiện là bao. Số ca nhiễm vẫn đang tăng đều lên từng ngày ở khắp các quốc gia trên thế giới, và kể cả Việt Nam. Nhưng nếu nhìn theo một góc độ tích cực thì mọi chuyện vẫn chưa phải là không còn cách nào để cứu vãn. Các bạn có biết vì sao không? Đó là bởi vì ở bên cạnh chúng ta vẫn còn có những người hùng thầm lặng, không quản ngại khó khăn hi sinh, không toan tính đến việc riêng hay là sự an toàn của cá nhân bản thân mình để cứu chữa và giúp đỡ cho các bệnh nhân. Họ chính là lực lượng vũ trang nhân dân, các chiến sĩ bộ đội và đặc biệt đó chính là các y, bác sĩ nơi tuyến đầu chống dịch.
Thật vậy, kể từ khi “Dải đất hình chữ S” này của chúng ta ghi nhận hai ca nhiễm đầu tiên vào những đêm gần giáp Tết, các y, bác sĩ đã ngay lập tức có mặt ở cơ sở khám chữa bệnh để thăm khám và điều trị cho các bệnh nhân, bỏ lại cái Tết sum vầy, bỏ lại quãng thời gian hiếm hoi quây quần bên gia đình của bản thân ở phía sau để bắt đầu dấn thân vào cuộc chiến với “Sát thủ Vô hình”- virus Covid-19. Họ bước vào guồng quay công việc, và cố gắng dốc hết sức mình vào việc cứu chữa cho các bệnh nhân.
Ngày đêm làm việc không ngừng nghỉ, túc trực 24-24 bên giường bệnh của bệnh nhân để sẵn sàng ứng phó với nhũng tình huống khẩn cấp. Chỉ cần có một chuyển biến tích cực nào từ người bệnh thôi cũng đủ để là cho họ khấp khởi mừng thầm.
Các bác sĩ trong Khoa Kiểm soát bệnh truyền nhiễm, Khoa Vệ sinh dịch tễ Trung ương trong thời gian qua đã phải làm việc với cường độ cao gấp ba lần những ngày bình thường. Họ lúc nào cũng trong tình trạng “Ăn tranh thủ, ngủ khẩn trương”. Nhiều khi đang ngồi ăn bữa trưa cùng nhau bỗng nghe thông báo có thêm ca nhiễm mới họ lại vội vã buông đôi đũa xuống, gấp gáp chạy đi thăm khám cho các bệnh nhân. Nhiều khi nhìn thấy những hình ảnh các “chiến sĩ áo trắng” vì mệt mà nằm chợp mắt ngay tại nơi làm việc, lòng tôi lại càng thêm xót xa. Ôi, giá như mà cái dịch bệnh quái ác này chưa từng tồn tại!
Mệt mỏi là vậy, áp lực là vậy nhưng các bác sĩ chưa bao giờ nghĩ đến hai từ là “bỏ cuộc”. Họ vẫn đang từng ngày nỗ lực, từng giờ nỗ lực để cứu sống và bảo vệ cho những con người không may mang trong mình con virus Covid-19 kia. Xem các kênh truyền hình trên thời sự, nghe những lời tâm sự chân thành, những câu nói bông đùa để động viên nhau của các “chiến binh bluse trắng”, tôi liền thốt lên một câu rằng các bác sĩ ấy thật quả cảm biết bao. Nhưng nào ai biết được đằng sau sự lạc quan đó của họ thực chất đang ẩn chứa điều gì, có thể đó là một nỗi sợ, có thể đó là một nỗi bất an mà họ đang cố gắng vượt qua. Vượt qua để có thể trở thành “lá chắn thép” bảo vệ cho cộng đồng, vượt qua để có thể đẩy lùi được dịch bệnh, bắt nó trả lại bầu trời bình yên cho Việt Nam.
Sống, làm việc và tiếp xúc trực tiếpvới các bệnh nhân mắc bệnh cũng đồng nghĩa các y,bác sĩ còn được coi là F1, phải cách ly với gia đình, cộng đồng và xã hội. Bởi vậy nên hơn hai tháng qua các y, bác sĩ không được gặp và trò chuyện cùng với gia đình, không được ngồi cạnh giường của con xoa đầu và kể cho chúng nghe những câu chuyện cổ tích trước mỗi giờ đi ngủ, họ chỉ được gặp người thân qua ống kính điện thoại, chỉ được nghe những giọng nói thân thương qua những cuộc gọi vội vã tranh thủ giờ nghỉ trưa hay lúc nghỉ ngơi ngắn ngủi. Những lời động viên trong chốc lát của gia đình nhưng cũng đủ để tiếp sức cho họ chuẩn bị bắt tay vào công việc của mình.
Bên cạnh đội ngũ y, bác sĩ, vẫn còn nhiều lắm nhữnggian truân, những con người thầm lặng hi sinh vì tổ quốc tham gia chống dịch, đó chính là lực lượng vũ trang nhân dân. Họ sẵn sàng nhường nơi cư trú của mình cho những người phải cách ly, chăm sóc và quan tâm đến họ từng ngày, tạo cho họ một môi trường thoải mái nhất như ở nhà nhưng vẫn đáp ứng các yêu cầu chống dịch của Đảng và nhà nước. Đó là còn chưa kể đến những chú lính Biên phòng ngày đêm túc trực canh gác ở các cửa khẩu biên giới, để kiểm soát và bắt giữ các trường hợp nhập cảnh trái phép vào nước ta. Ba bữa ăn hằng ngày của họ giờ chỉ dồn lại làm một. Đôi khi đói quá thì họ úp tạm gói mì tôm ăn vội ăn vàng rồi lại tiếp tục bắt tay và công việc. Giấc ngủ của họ giờ cũng chỉ thu ngắn lại có hai, ba tiếng rồi lại phải dậy canh gác.
Chung sức, đồng lòng đẩy lùi bệnh dịch, Hội chữ thập đỏ Quận Thanh Xuân cung tay phòng chống dịch bệnh Covid-19 với việc làm vô cùng ý nghĩa, tương thân tương ái. Chiều ngày 1/4/2020, đoàn cán bộ hội viên Hội chữ thập đỏ quận Thanh Xuân do đồng chí Nguyễn Thị Hồng Thanh- Chủ tịch Hội chữ thập đỏ quận cùng các cán bộ Hội đã đến trung tâm Y tế quận Thanh Xuân, thăm hỏi động viên và trao tặng trang bị phòng, chống dịch cho các y bác sĩ Trung tâm Y tế quận Thanh Xuân gồm: 100 bộ quần áo Tyvex, 300 chiếc khẩu trang N95, tổng giá trị quà tằng là 74.550.000 đồng. Đây là hành động có ý nghĩa rất thiết thực , để san sẻ những khó khăn cũng như động viên tinh thần các y- bác sĩ. Những hành động đẹp này đã có sức lan tỏa trong cộng đồng với tinh thần giàu lòng nhân ái truyền thống của dân tộc ta.
(Hội chữ Thập đỏ quận Thanh Xuân chung tay phòng chống dịch bệnh Covid -19)
Chưa hết, trong cộng đồng của chúng ta cũng có những tấm gương, những con người vô cùng tốt bụng và nhân hậu. Họ không thể cứu chữa khỏi bệnh cho các bệnh nhân, không thể bảo vệ được các cửa khẩu biên giới khỏi sự xâm nhập trái phép của những nhười trốn tránh cách ly, nhưng họ lại có khả năng tiếp thêm sức mạnh, tạo động lực cho những người nơi tuyến đầu tiếp tục chiến đấu chống lại virus Covid-19. Chẳng hạn như có một cụ bà hơn một trăm tuổi đã lấy hết số tiền tiết kiệm của mình tích góp từ lâu để mua gạo ủng hộ cho các chiến sĩ.
Lực lượng chức năng phường trên địa bàn quận Thanh Xuân tổ chức tuần tra bằng xe đạp, tuyên truyền, nhắc nhở người dân hạn chế đi ra khỏi nhà nếu không có việc cần thiết, phải tuân thủ đeo khẩu trang, không tụ tập đông người và thực hiện các biện pháp chống dịch.
Hay là những lực lượng chức năng, công an … ngày nào cũng đi tuyên truyền toàn dân phải có ý thức phòng chống dịch, phân phát khẩu trang và nhắc nhở hàng xóm xung quanh thực hiện nghiêm túc các chỉ thị của Chính phủ.Hoặc là gần gũi với chúng ta hơn có một bé gái đã lấy hết số tiền trong ống lợn của mình ra để quyên góp vào quỹ chống dịch của nhà nước.
Các bạn thấy chứ.Những tấm gương tôi vừa kể trên giờ đây đang nỗ lực, đang dốc sức mình để bảo vệ giang sơn nước nhà khỏi kẻ thù vô hình nhưng lại có khả năng khiến cho cả thế giới đảo lộn- Virus Covid-19. Và chúng ta cũng phải cùng nhau giúp họ một tay bằng cách thực hiện đúng và nghiêm túc các chủ trương mà Thủ tướng đưa ra như: Đeo khẩu trang ở nơi công cộng; rửa tay sạch sẽ bằng xả phòng; tránh tụ tập ở các nơi đông người và cả chỉ thị 16 của Chính phủ;…Chỉ qua những việc làm nhỏ đó thôi nhưng chúng ta có thể giúp các y, bác sĩ, các chú lính Biên phòng, lực lượng Vũ trang Nhân dân và cả Thủ tướng Chính phủ vơi đi được phần nào gánh nặng trong cuộc chiến này.