Từ xưa đến nay, nhân dân Việt Nam ta không ngừng phấn đấu để trở thành những công dân tốt, cũng như luôn cố gắng rèn luyện về phẩm chất, đạo đức. Mỗi con người Việt Nam ta đều muốn học tập theo lí lẽ của Bác: “Mỗi người tốt, mỗi việc tốt là một bông hoa đẹp”. Ai cũng muốn trở thành những bông hoa xinh đẹp, tươi tắn trong khu vườn nước nhà, vì thế xung quanh ta đã có vô vàn những tấm gương người tốt việc tốt đang nỗ lực vươn lên, có nghị lực sống mạnh mẽ vượt qua những gian khổ trong cuộc đời. Đồng thời, cũng có những người mặc dù tên tuổi không được báo đài vinh danh trên phương tiện truyền thông nhưng những người đó vẫn khiến cho mọi người xung quanh luôn nhủ thầm học tập theo tấm gương sáng ngời ấy. Một trong số những con người như thế là ông Thái Văn Khương – Bí thư chi bộ tổ dân phố số 2 - phường Thanh Xuân Bắc – quận Thanh Xuân – Hà Nội.
Không chỉ lương thiện và giản dị, ông Thái Văn Khương – 64 tuổi luôn khiến cho mọi người trong địa phương em luôn phải biểu dương về những việc làm của ông trong suốt thời gian vừa qua. Ông Khương trước đây đã từng là công an và cho đến bây giờ đã nghỉ hưu. Ông Khương tuy đã khá nhiều tuổi nhưng ông vẫn giữ được phong thái nhanh nhẹn, khỏe mạnh của một người chiến sĩ công an. Tuy ông Khương mộc mạc, giải dị nhưng trông ông vẫn luôn lịch sự nên vì thế phải nói ông là một người vô cùng nghiêm túc trong công tác. Khi nhắc đến ông, tốt bụng và nhiệt tình chính là hai từ để mọi người miêu tả về ông Khương.
Trong những đợt dịch bùng nổ dữ dội ở nước ta, số ca lây nhiễm đã tăng một cách nhanh chóng, những người dương tính phải đưa vào nơi cách ly rất khổ cực. Sau khi nghe được những tin tức như vậy, ông Khương cùng với tập thể mọi người trong khu dân cư đã ngay lập tức gửi hỗ trợ với hơn 10 thùng mì, 4 bao gạo cùng với những bó rau tới những người trong khu cách ly. Qua việc làm ấy, càng chứng tỏ hơn ông Khương là một người rất biết quan tâm đến cộng đồng, sẵn sàng giúp đỡ mọi người khi gặp khó khăn. Sau đó, hành động tiếp đến của ông khiến mọi người ai cũng cảm kích, chính ông vẫn tiếp tục ủng hộ những vị bác sĩ trên tuyến đầu chống dịch kèm theo đó với bức thư cảm ơn sâu sắc. Chính vì ông luôn tham gia vào những phong trào như vậy nên ông đã được nhận vô vàn những tấm bằng khen trao thưởng về những thành tích mà ông đã gặt hái được trong thời gian qua. Có lẽ, ông Khương luôn muốn góp những công sức của bản thân trong những đợt dịch bùng nổ như hiện nay để Việt Nam cũng như toàn thế giới có thể chống chọi lại được dịch bệnh - đây chắc chắn cũng là tâm nguyện của ông hiện giờ và mọi người chúng ta. Sau câu chuyện ấy thì ai ai cũng truyền nhau nghe về ông Khương và đặt cho ông biệt danh là “Người ông hiền lành nhất thế gian”.
Không chỉ vậy, ông Khương còn là một người rất tuân thủ quy tắc do Nhà nước và bộ y tế yêu cầu là thực hiện những quy định 5K. Thấy ai mà không chịu đeo khẩu trang hay đồ bảo hộ gì thì ông sẽ từ tốn nhắc nhở để mọi người thực hiện đúng yêu cầu Nhà nước ban hành. Và cũng hiện nay, trên báo đài đã đưa tin rất nhiều về những đứa trẻ đáng thương, có bố mẹ của những đứa bé là những y bác sĩ phải ngày đêm làm việc nên không có thời gian trông nom, săn sóc, còn có những đứa trẻ đang được đầy đủ bố mẹ thì bỗng trở thành mồ côi cha, mồ côi mẹ. Đọc được những tin báo xót thương như vậy thì ông Khương vô cùng thương cảm cho số phận bất hạnh của những đứa trẻ ấy. Ông đã dành dụm lại số tiền mà ông kiếm trong năm qua để gửi tới trại trẻ mồ côi và bức thư chia buồn đến với những đứa trẻ, mong sao chúng vơi được nỗi buồn cùng với gia đình lâm phải những biến cố xót xa vừa qua. Quả thật ông Khương là một người rất biết đồng cảm, chia sẻ với mọi người trong những lúc hoạn nạn như hiện giờ. Em thấy ông Khương tựa như ông Bụt trong lòng mỗi người vậy, ông Khương luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người mà không nhận lấy chút công nào hết. Cũng một lần, khi trên đường đi học về, em còn thấy ông đang mua chiếc áo, tấm chăn ấm và đang ủng hộ chút tiền cho một cậu bé nhà nghèo bán vé số để giúp cậu có thể ấm no hơn trong những buổi mùa đông lạnh buốt.
Nhiều lần mọi người cũng đề nghị rằng là ông hãy đồng ý cho họ mua một bộ bàn ghế mới để tặng ông vì những hành động cao cả của ông trong thời gian qua. Thế nhưng, ông vẫn nhất quyết không nhận, ông còn bảo rằng: “Các cô chú cứ để số tiền ấy lại để chăm lo cho gia đình, thời điểm này mọi người đang rất khó khăn nên hãy quan tâm đến gia đình nhà mình trước tiên. Cái bàn ghế này của tôi vẫn còn mới lắm, nên các cô chú không cần phải mua làm gì...!”. Nghe xong câu nói ấy thì mọi người càng thêm khâm phục ông hơn, vì thời buổi này ai cũng đều khó khăn kể cả vật chất lẫn tinh thần. Nhiều người cũng luôn đặt câu hỏi rằng tại sao ông Khương luôn sẵn sàng, không ngại khó khăn giúp mọi người như vậy thì ông đã trả lời rằng: “Cũng như Bác Hồ đã nói, dân tộc Việt Nam như anh em một nhà vậy, một người ra đi thì cảm giác lòng ta quặn lại, đau xót cho số phận của họ lắm, với lại giúp nhau cũng như giúp cho chính bản thân mà...!”
Ông Khương quả thật là một tấm gương sáng ngời để cho mọi người noi theo. Ai trong tổ đều cũng lấy ông làm một tấm gương để dạy dỗ con trẻ sau này học tập theo nghị lực và tấm lòng lương thiện của ông. Việc làm của ông đã đánh thức trong lòng mọi người phải biết lương thiện, san sẻ tấm lòng của mình với người khác. Ai cũng có cơ hội để làm việc tốt, chỉ cần mình có một trái tim nhân hậu và lương thiện mà thôi.